

Em không khóc anh ơi
Nụ cười tan ra đó
Trái tim em vụn vỡ
Mãi nức nở trong đêm
Em không muốn gì thêm
Chẳng thèm lời ngon ngọt
Bởi vì em đau xót
Khi đã trót yêu rồi

Em không điểm đôi môi
Không bồi hồi xao xuyến
Cũng không còn lưu luyến
Với câu chuyện tình yêu
Em cảm thấy cô liêu
Khi mỗi chiều tắt nắng
Thu mình trong khoảng lặng
Nuốt cay đắng vào trong

Em thấm thía lệ lòng
Lạnh vòng tay nhiều lắm
Vết thương này gặm nhấm
Như dao gắm thật sâu
Không thốt nổi một câu
Mà mắt sầu lưng đọng
Tâm hồn sao lạc lõng
Khi nhìn bóng anh xa.
























